Chiêu Dương nhận được một tin nhắn từ số lạ. Cô bấm vào xem thì nhìn thấy trên màn hình hiển thị dòng chữ " gặp nhau ở bãi đất trống gần hồ Cát Lão " 
Theo sau tin nhắn là một đoạn video một bà cụ bị bắt trói ngồi trên ghế, tay bị trói ra sau thành ghế, mắt và miệng đều bị tấm vải đen bịt lại. 
Chiều Dương không lạnh mà run run cả người khi nhìn thấy đoạn video. 
Cô không phải run vì sợ mà run vì quá đỗi tức giận. 
Cô nên sớm biết thủ đoạn của lão hồ Triệu Phi Phàm từ lâu. 
Hắn ta lại còn dám đụng đến bà ngoại của cô đang bên Pháp, đúng là kẻ tiểu nhân không từ bất kỳ thủ đoạn nào để đạt được mục đích. 
- em có chuyện gì cần anh giúp không ? 
Phong Dật Hành đang ngồi bên cạnh làm việc nhưng anh vẫn luôn quan sát thái độ của cô khi nhận được tin nhắn. 
- tôi... 
Cô ấp a ấp úng không biết nên nói hay không. 
- nếu em không muốn nói anh không ép. Chỉ cần việc em thấy đúng thì em cứ làm,anh tự cách bảo vệ em. Người như em cần một điểm tựa hơn là một tình yêu mãnh liệt. 
Chiều Dương nhìn anh không nói gì hết. 
Cô không biết nên nói như thế nào, đành chọn cách im lặng rời khỏi. 
Phong Dật Hành cũng không hỏi cô đi đâu. 
Anh biết bản thân có nói gì cũng thay đổi được quyết định của cô, so với việc phải ngăn cản cô làm này làm kia anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-nhan-tinh/3714446/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.