Chiêu Dương từ quán bar trở về nhà đã hơn 10 giờ tối.
Cô nghĩ Phong Dật Hành chắc cũng đã bàn xong chuyện làm ăn về nhà rồi.
Sau khi tắm rửa xong xuôi, cho xua đi mùi nước hoa nồng nặc và mùi rượu trên người thì cô đi vào bếp nấu ăn.
Cô không thích ăn bên ngoài, cô thích cảm giác bản thân tự nấu ăn cho chính mình hơn. Thế là cô bắt đầu loay hoay trong bếp, nấu những món đơn giản và có sẵn trong tủ lạnh.
Hơn nửa tiếng trôi qua, mùi hương nức mũi của thức ăn đã toả ra khắp nhà.
Ngôi nhà lạnh lẽo không tình người giờ có cô đến đã làm cho nó trở thành nơi ấm áp, có khói lửa như một ngôi nhà.
Quản gia Ôn Túc đứng phía xa đang quan sát cô nở một nụ cười vui vẻ.
Ông ấy cuối cùng cũng biết vì sao Phong Dật Hành lại thích một cô gái đơn giản như Chiêu Dương.
- phu nhân cô chờ ông chủ về ăn cùng sao ?
Quản gia Ôn Túc nhìn thấy cô nấu xong thức ăn bưng lên bàn nhưng mãi không ăn. Cho nên ông hiếu kỳ tiến lại gần hỏi cô.
- anh ấy có nói khi nào sẽ về không ?
Quản gia Ôn Túc lắc đầu đáp lại.
Ông không hề nhận được bất kỳ thông báo hay mệnh lệnh nào của anh cho nên cũng không biết khi nào anh sẽ về.
- thế bác ngồi xuống ăn cùng với cháu đi. Cháu ăn một mình mãi thật sự rất buồn chán.
Trước 10 tuổi cô có gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-nhan-tinh/3675490/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.