Mọi người xung quanh đều tò mò tiến lại xem kịch hay. 
" cô ta chẳng phải là con gái của Phùng lão gia sao ? " 
" đúng là cô ta rồi ! Không ngờ mặt mũi xinh đẹp lại có thể làm ra loại chuyện câu dẫn cả anh trai mình. " 
" cô ta là con gái nuôi của Phùng gia, câu dẫn cả Phùng lão gia còn được cơ mà. Đúng là vô liêm sỉ ! " 
Mọi lời bàn tán vang lên bên tai cô. 
Chiêu Dương nắm chặt hai tay thành quyền. 
Cố gắng kìm nén cảm xúc đang dâng trào trong lòng. 
Cô không được bật khóc, cũng không được la hét trang cãi. 
Cô phải diễn, diễn tròn vai đến cùng. Vì đây mới thật sự là mục đích hôm nay cô đến đây. 
Cô phải để họ biết Chiêu gia vẫn còn hậu nhân, mà còn quay lại báo thù. 
Cô không biết kẻ thù trong tối của mình là ai cho nên cô phải là người bước ra ánh sáng để dẫn dụ kẻ địch tìm đến cô như vậy cô mới có thể trả được huyết hải thâm thù năm xưa. Và cả đám người đã từng làm nhục cô cũng đều phải trả cùng một cái giá đắt. 
- không biết cô gái mà có dáng mạo giống tôi đã đắc tội gì với tiểu thư mà lại khiến tiểu thư thù địch cô ấy đến vậy. Đến cả việc câu dẫn anh trai trong nhà người ta mà tiểu thư cũng biết. Hay là tiểu thư cũng góp phần bên trong câu chuyện đó cho nên... 
- cô nói nhăng nói cụi gì thế ? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-nhan-tinh/3675486/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.