🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lý Dạ bất ngờ lên tiếng: "Dì Út! Chuyện nhà họ Lý con không cần dì bêu riếu. Con nhắc lại lần cuối, cấm dì mang nỗi đau nhà con ra dày xéo. Nếu không đừng trách con trở mặt!"



Chuyện cũ đã thuộc về dĩ vãng. Mỗi lần chạm đến là một lần đau. Người đàn bà anh tôn trọng gọi một tiếng dì kia sao biết được: nỗi đau mà nhà họ Lý gánh chịu có phần lỗi của bà ta!



Nếu năm xưa, bà ta đừng xúi giục mẹ anh làm to chuyện, đừng bày vẽ mẹ anh suốt ngày chửi bới hạ nhục chồng rồi kéo nhau đi đánh ghen. Thì ba anh đã không tự vẫn. Ba anh không chớt thì mẹ anh cũng không mù quán mà đi theo chồng. Lý Dạ nhớ mãi câu nói của mẹ khi thân thể ba vừa lạnh: "Nhớ để mẹ nằm cạnh ba con! Không cùng sống thì cùng chớt! Mẹ muốn mãi mãi ba con chỉ được nằm bên cạnh mẹ!"



Chấp niệm quá sâu! Lòng nhân hậu quá ít ỏi! Đã đẩy một đứa con cứ ngỡ là thiếu gia nhà giàu lâm vào cảnh mồ côi. Cũng may năm đó anh đã lớn. Nếu không...làm gì có một Lý Dạ như bây giờ.



Anh ta cuộn chặt hai bàn tay nói với Phú Hào: "Cậu mau băng bó vết thương. Để sốc mất máu đừng trách tôi lôi cậu từ quan tài ra mắc đền đời em gái tôi!"



Mọi người chưa hết ngỡ ngàng. Lý Dạ quay mặt Đan Nguyên lại xem chiếc giày có làm cô đau chỗ nào không, rồi tuyên bố luôn: "Đan Nguyên là em gái tôi! Từ giờ ai làm khó con bé

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-mot-cuoc-tinh/3596697/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khế Ước Một Cuộc Tình
Chương 20
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.