🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Khi nào các người có bằng chứng thì báo công an, còn không đừng tới làm phiền nhà tôi nữa."



Dung Thành nói xong liền đóng sập cửa.



Dương Uyển Chi có chút mù mịt, tại sao người phụ nữ ấy lại không biết bà An. Trong thôn này có mấy người đâu chứ, bà ấy nói bà ấy sống trong thôn này mấy chục năm rồi, không thể nào bọn họ lại không biết bà.



"Cô đừng có cãi nhau với bọn họ, phí sức thôi." Anh đi vào bếp vo gạo nấu cơm, vừa làm vừa nói.



Cô chạy theo sau anh, thắc mắc hỏi:"Sao họ có vẻ ngơ ra khi tôi nói tới bà An vậy anh Thành?"



"Chắc là cãi hăng quá nên quên đấy."



Lý do này nghe chẳng hợp lý chút nào, nhưng mà mặc kệ đi.



Dương Uyển Chi phụ anh nấu nướng, cô cũng phải giúp đỡ một tay chứ, ăn nhờ, ở đậu mà đợi người ta hầu hạ, đúng thật là không nên chút nào.



Ăn cơm xong thì ngủ trưa, mỗi ngày của cô chỉ đơn giản như thế thôi. Giữa trưa Dương Uyển Chi liu thiu đi vào giấc ngủ, bỗng nhiên nghe thấy một mùi hôi thối bốc lên nồng nặc.



Cái mùi này giống hệt như mùi của cái xác chết của người đàn ông nọ.



Cảm giác buồn nôn lập tức xông đến, cô tỉnh giấc toát mồ hôi.



Cô nhìn xung quanh, không có ai cả cũng chẳng có mùi hôi thối nào. Hình như Dung Thành đã đi ra ngoài rồi, cô không thấy phòng anh đóng cửa.



Dương Uyển Chi xỏ dép đi ra ngoài, giữa trưa nên trong thôn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-mau-chong-quy/2709899/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.