Mấy ngày này La Mục Khải luôn luôn cảm nhận được âm khí xung quanh mình, hắn chắn chắn là đám yêu ma, quỷ quái đó đang rình mò cái gì đó. Nhưng chúng không xuất đầu lộ diện. 
Địch không động ta cũng không động, đó là châm ngôn của hắn. 
...Cạch... 
Cửa phòng đẩy ra, người hầu gái đi vào mang theo một khay thức ăn. Cô ta đặt nó xuống bàn, cung kính nói với hắn:"Tiểu thư mời dùng bữa." 
"Để đó đi." Hắn lạnh giọng. 
Người hầu gái ngẩn mặt lên nhìn hắn, sau đó ngó dọc ngó ngang mờ ám nói nhỏ:"Dương tiểu thư thật ra tôi là người hầu của mẹ cô." 
"Thì sao?" 
"Mẹ cô nói khế ước máu không hề có thật. Chỉ cần cô tìm ra bằng chứng phạm tội của cha cô thì hai mẹ con sẽ được sống." 
Nói xong cô ta cuối đầu ra ngoài. 
La Mục Khải cũng biết chẳng có cái khế ước nào cả, mọi chuyện đều do con người mê tính bịa đặt ra thôi. Thời gian này hắn cũng không làm được gì nên chắc sẽ giúp cô đưa việc này ra ánh sáng... 
Nửa đêm hắn mở cửa rời khỏi phòng ngủ, bên ngoài hành lang tối om chỉ có một mình hắn bước đi. La Mục Khải hướng về thư phòng của Dương lão gia... 
Bỗng trên vai hắn bị một thứ gì đè nặng. 
Hắn cảm nhận được một khối thịt lạnh toát bám lên vai, trong đêm tối chẳng nhìn rõ một thứ gì. Hắn theo bản năng túm lấy cái thứ đang ghị vai hắn rồi dùng lực hất ra xa. 
...Tạch... 
Tất cả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-mau-chong-quy/2709880/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.