“Đừng có đứng sau lưng người ta, lạnh lắm đó.” Dương Uyển Chi càm ràm hắn.
Tại vì hắn đứng phía sau nên mẹ cô mới rùng mình, bà ấy mê tín dị đoan như vậy sợ sẽ vẽ chuyện với hàng xóm thì phiền lắm.
La Mục Khải trưng vẻ mặt vô tội ra nhìn cô, hắn nói mình không cố ý.
“Gần đây nhiều phụ nữ trẻ bị mất tích lắm, anh nghĩ chuyện này có liên quan tới ma quỷ không?” Cô đưa ra suy đoán, lại chắc chắn đến tám mươi phần trăm.
Có lẽ vì xung quanh cô luôn tồn tại những thứ đó nên mỗi chuyện xảy ra cô đều nghĩ tới nó đầu tiên.
“Điều tra giúp em cũng được thôi… Nhưng có điều kiện.” Hắn làm vẻ mặt rất bình thản, như kiểu hắn không phải là người vừa mới trục lợi từ người khác xong.
Dương Uyển Chi lườm hắn, cô hỏi:“Anh muốn điều kiện gì?”
“Hôn một cái, sờ sờ một chút.”
Nói xong, hắn hướng ánh mắt lên cơ thể của Dương Uyển Chi.
…Bộp…
Cô lấy cái gối ném hắn, nhưng bị hắn bắt được. Cô trừng mắt với La Mục Khải:“Anh muốn sờ sờ cái gì hả?”
Sau câu nói đó là động tác che chắn những nơi nhạy cảm của con gái.
La Mục Khải nằm xuống giường gối hai tay lên đầu, hắn thong thả đáp:“Thì thích sờ cái gì thì sờ cái đó, giống như… Hôm trước em chủ động đó.”
“Ai… Ai nói tôi chủ động hả?” Mặt cô thoáng chốc đỏ bừng lên.
Quỷ Vương này cực kì lưu manh!
Hắn đột nhiên bật dậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-mau-chong-quy/2708821/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.