“Hắc hồ ly không có âm khí sẽ ăn tim người để duy trì sự sống.”
Cơn gió lạnh thổi qua tai Dương Uyển Chi, cô mơ màng tỉnh giấc. Đập vào mắt cô là Nhi, ma nữ vừa mới doạ cô mấy hôm trước.
Cô ta vẫn vậy, mặc đầm đỏ và tóc tai rối tung, ẩm ướt. Cô giật mình lùi vào góc giường, nhìn thấy dáng vẻ sợ sệt của cô Nhi mới cười khanh khách.
Cổ nói:“Cô đừng sợ, tôi không có la gan động tới người phụ nữ của Quỷ Vương đâu.”
“Cô… Cô muốn gì?” Ánh mắt cô đề phòng nhìn Nhi.
Cô ta vén tóc lên, vạch cái lỗ hổng trước ngực ra cho cô xem. Rồi từ vui vẻ chuyển sang sướt mướt tức thì:“Hắc hồ ly đã ăn tim của tôi, tôi muốn đòi lại nó rồi mới đi chuyển kiếp. Cô sẽ giúp tôi chứ?”
“Hắc… Hắc hồ ly?”
Dương Uyển Chi ngơ ngác hỏi lại, thật ra cô tưởng là Hắc Hồ Ly là con vật do loài người nghĩ ra để thêm vào sách vở cho sinh động hơn thôi. Ai mà biết nó có thật trên đời, đã vậy còn ăn tim người?
“Hắn là người mà đã gặp cô sáng nay đó, hắn không phải con người đâu.” Nhi nôn nóng nói.
Ngay lập tức nhận được gương mặt trợn mắt cả kinh của cô.
Sau đó Nhi còn sợ cô không tin, cô ta vạch vai áo xuống cho cô xem, chỉ vài vết lở loét như bị mèo “lớn” cào mà nói:“Cô không tin tôi sao, chính hắn đã cào tôi khi tôi chống cự đây.”
“Cô nói chuyện vô lý như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-mau-chong-quy/2708807/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.