- Bức thư tỏ tình đó, nó không phải của em có đúng không?
Anh đứng xoay lưng lại với cô, cố ý không để Mạch Tiểu Như thấy được vẻ mặt đang thống khổ của mình.
Trong lời nói rõ ràng rất kỳ vọng là không phải.
Mà Dương Ngạn Thần làm sao vậy? Lúc trước không phải đã bỏ đi rồi sao? Tại sao bây giờ lại đột nhiên quay lại tra khảo cô? Cô, cô kỳ thật không có nhiệm vụ phải trả lời.
Mạch Tiểu Như lùi gót.
Cô từ bỏ hi vọng từ lâu rồi.
- Giáo sư, tùy anh nghĩ sao cũng được, em không quan tâm, em cũng không nhất thiết phải nói nhiều. Đến giờ em phải về rồi, tạm biệt anh!
Mạch Tiểu Như dứt khoát, cô xoay người, lúc này, Dương Ngạn Thần cũng quay đầu, anh đưa tay tóm lấy cổ tay cô, đem cô bé nào đó áp chặt vào vách tường.
Đáy mắt người đàn ông rạo rực.
Mạch Tiểu Như tuy có chút hoảng sợ, nhưng cô vẫn bình tĩnh tiếp nhận ánh nhìn đó của anh.
Giang Tiểu Khê từng nói với cô, thực tế rất tàn khốc, nếu như cô mãi mãi cũng không thể đối diện, người thua cuộc chắc chắn sẽ là cô.
Hôm nay, Dương Ngạn Thần trở về, cô như thất bại một lần nữa.
Trước đó cứ nghĩ thay thế anh bằng người đàn ông khác thì có thể đẩy cục diện thay đổi, nhưng sự thật thế nào?
Hóa ra tất cả chỉ là cô ảo tưởng, là cô tự ngộ nhận!
Anh biết chứ, anh biết tất cả, nhưng mà, anh không thể buông bỏ cô.
Trước kia anh là vì bất đắc dĩ, là vì suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-lien-thanh-hanh-trinh-chinh-phuc-bao-boi-cua-giao-su/35264/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.