Bao nhiêu chai rượu mà Tiểu Khê tìm được đều mang ra đặt hết lên trên bàn, trong vài tiếng ngắn ngủi chúng đã chui tọt vào bụng của cả hai, tửu lượng đã kém lại còn không biết lượng sức mình. Tiểu Khê không chịu được, cô đứng dậy chạy ngay vào trong nhà vệ sinh. Chẳng buồn cho Tiểu Như, cô vừa mới uống xong đã ngã ra ngủ không biết gì.
Phong Dật Trình cho xe quay về nhà, vừa bước vào đã nhìn thấy sàn nhà vứt đầy thành phẩm của cả hai. Nào là chai rượu, nào là khăn giấy. Không lẽ hai con nhóc này chính là vừa khóc vừa uống rượu hay sao chứ?
Anh thật sai lầm khi cho người hầu nghỉ việc ngay đúng một lúc mà!
Mà khoan đã, Giang Tiểu Khê chết tiệt đã trốn đi đâu rồi?
Phong Dật Trình mặt hầm hầm, lớn tiếng gọi Tiểu Khê:
- Giang Tiểu Khê, em có giỏi thì ra đây gặp anh, hôm nay em quá đáng lắm rồi!
***
- Là anh hai? Chết rồi, mình quên mất anh ấy ghét nhất là con gái uống rượu chứ!
Giang Tiểu Khê lầm bầm, đương nhiên cô cũng đã tỉnh rượu, vừa nghe thấy giọng nói uy quyền của anh hai đã lủi thủi bước nhanh ra. Đúng vậy, Phong Dật Trình chính là phát điên rồi!
Thành quả là Mạch Tiểu Như đang ngủ, kế bên là vẻ mặt không vui của anh trai, Tiểu Khê chỉ còn biết cúi đầu:
- Em xin lỗi anh hai, cũng tại...
- Anh biết hết rồi, em không cần phải nói đâu!
- Vậy...
Anh ghé mắt nhìn sang chỗ Tiểu Như.
- Anh đưa con bé lên phòng trước, chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-lien-thanh-hanh-trinh-chinh-phuc-bao-boi-cua-giao-su/35255/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.