Mẹ của hắn cứ thấp thõm không ngừng, nếu như tính đến thời điểm này thì bà nghĩ đứa bé trong bụng chắc hẳn cũng đã lớn hơn một chút rồi. Bà không cho tôi đụng đến bất kì việc gì trong nhà, yêu cầu nằm ở đó ăn với ngũ thôi
- ấy, Diệp Hạ à... con bỏ xuống đi, để mẹ làm cho, nguy hiểm lắm
Chỉ đơn giản là gọt trái cây thôi mà, việc nhỏ ấy bà cũng không muốn tôi đụng tay đến. Bản thân bắt đầu cảm thấy lười biếng hơn xưa rất nhiều lần rồi đây này
- con muốn làm mà mẹ, ở nhà suốt ngày chán lắm luôn ấy
Tôi hơi làm nũng với mẹ hắn, nhưng chẳng hiểu vì sao dạo này cảm xúc cứ thất thường như thế. Đôi lúc vui thật là vui, lúc lại cáu gắt khiến mọi người không yên....
Thế là tôi đành ngồi đó để làm việc, nói là làm việc nhưng thật ra chỉ là lướt đọc báo, xem tin tức cho khuây khỏa thôi. Vô tình nhận được tin nhắn, đọc nó xong tinh thần phấn chấn lên hẳn. Là tin nhắn từ Thiên Khang sau bao nhiêu tháng "mất tích" không một lời hỏi thăm nhau
- dạo này Hạ khỏe chứ?
Tôi nhanh chóng nhấp ngay trả lời không chần chừ
- rất khỏe là đằng khác. Khang ẩn mình lâu quá rồi đó
- Khang bận công việc quá cho nên không thể liên lạc cho Hạ được. Thấy Hạ vui và khỏe như thế là Khang vui rồi
- Hạ cứ tưởng....
- chuyện cũ rồi mà, chúng mình vẫn là những người bạn thân thiết nhất của thanh xuân rồi còn gì! Đừng để tâm nữa, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan/1145831/chuong-85.html