- ngủ đây đi, qua phòng ngủ với mẹ
Tôi cũng không ngờ mình có thể nghĩ ra diệu kế hay đến như thế, nhưng người tính quả là không bằng trời tính, hắn nhanh tay hơn não nắm chặt lấy tay tôi ngay khi tôi bước chân xuống giường
- em sợ ai ghen mà không dám ngủ ở đây?
- nào ...nào...nào có... tôi không...không quen ..ngủ với người lạ
Đúng lúc khẩn cấp thì cứng họng, thật sự tôi chẳng làm được nên trò nên trống gì cả, làm mọi chuyện thêm rối hơn! Hắn cau mày, ánh mắt nửa ngờ, đôi môi cong lên
- vậy cách đây vài hôm, người nào nằm đè lên người của người khác đến sáng hôm sau vẫn không chịu buông?
Có à? Sao tôi chẳng nhớ ra gì vậy ? Đầu óc tôi bây giờ đang quay mồng mồng khi nghe hắn nói như thế, không được.. ở đây càng lâu lại càng bị hắn "tra tấn" thần kinh mà thôi, lập tức chuồn ngay!!!
- buông tôi ra, không ấy tôi méc mẹ
- đâu có được,"vợ" mình đang "mang thai", mình phải chăm sóc chu đáo chứ? đúng không bé cưng?
Hắn diễn y như thật, còn lấy tay xoa xoa vào bụng nữa chứ! Hừ... phen này mình tức điên đến chết mất
- có nghe không hả? bị thần kinh à? chỗ ai nấy ngủ đi chứ
- ơ nhưng mà ... thiếu hơi em , tôi lại ngủ không được!
Chưa đáp lời lại hắn, cả người tôi bị thân hình kia vật xuống ôm chặt, cả người hắn như thâu tóm hết tất cã những gì trên tôi! Đúng là biến thái, hành động vô liêm sĩ này cũng mặt dày mà làm!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan/1145828/chuong-82.html