Ngày bước vào kì thi quan trọng nhất của thời học sinh, chúng tôi bước vào cùng một cánh cửa ở phòng thi. Chẳng ai nói với ai lời nào, cảm giác khó chịu chứ, hơi nhói ở lòng ngực nhưng biết làm gì hơn thế này?
Nhiều ngày căng thẳng cứ thế trôi qua, giờ đây tôi cũng được yên bình và thoải mái trở lại. Áp lực thi cử giờ không còn là một vướn bận đối với bản thân tôi nữa.
Tối hôm nay, cả nhà hai bên tập hợp đông đủ, tôi không biết sự hợp mặt lúc này có ý nghĩa như thế nào nhưng bên cạnh hắn lại có thêm một vị khách đặt biệt: Lương Khả Vy. Bất ngờ hay không thì đó cũng chính là sự thật đang diễn ra. Tôi chẳng hào hứng tung tăng chạy ra, chẳng còn những giây phút náo nhiệt chọc phá hắn như trước. Hắn chững chạc hơn rất nhiều thì phải. Ngồi im lặng ở một góc tránh không gian ồn ào
Mọi người có vẻ như rất mong chờ việc gì sẻ xảy ra, ai nấy đều tươi cười như hoa, gia đình Tôn Phong vô cùng phấn khích khi đến gặp mặt gia đình tôi nhân ngày hôm nay. Cả hai bên nháy mắt nhau, hình như ra ám hiệu gì đó, mẹ tôi đại diện đứng ra nói
- vậy là hai con đã tốt nghiệp và trưởng thành cả rồi! Chúc mừng hai con. Và hai con biết gì không? Ngày hôm nay cũng là ngày mà bọn ta sẻ nói cho hai con nghe sự thật....
- sự thật sao? - tôi và hắn cùng đồng thanh đáp
Khả Vy ngồi ngơ ra, cậu ấy chẳng hiểu việc gì mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan/1145804/chuong-58.html