- có ai nói gì đâu! (tôi ráng cất giọng)
Hắn đứng đó gãi đầu, rồi nhanh chân đặt chén cháo cùng thuốc và nước trên bàn. Hắn làm tôi cảm động quá, đây là lần đầu tiên mà tôi được một người khác quan tâm lo lắng ngoài gia đình, Thiên Khang ra
- chắc không cầm nỗi đâu ha, để đút cho, ngồi dậy đi
Tất nhiên tôi đồng thuận với ý kiến này của hắn, một bên là do sức tôi chưa khẻo hẳn thật, một bên để xem hắn có ý đồ gì hay không thôi
Mùi cháo nấu thơm ngào ngạt căn phòng, hắn khóe tay trong mấy chuyện bếp núc này thật. Nghĩ củng lạ, bây giờ chưa ra về sao hắn và tôi có thể ở nhà?
- sao về được vậy?
- (đút 1 muỗng cháo cho tôi) bí mật... há to ra 1 tý
Thì ra hắn củng là một con người nhẹ nhàng và tình cảm lắm chứ! Không hiểu sao tôi bắt đầu có những rung động từ phía trái tim mình
- nè nè, còn mấy muỗng nữa là xong, ráng ăn hết đi, không được phụ lòng"cháo ông Phong" à
Nói đến đây tự nhiên cơn buồn cười của tôi trổi dậy, tôi không thể kìm chế, cười sặc sụa trước vẻ mặt không hiểu điều gì đang xảy ra của hắn
- thôi, kìm lại đi. Thuốc đây, cái này thì tự làm lấy. Đi đây!
- đi đâu? (tôi có chút tra hỏi)
- (cố tình chọc tức) đi với Khả Vy, hôm nay có lịch hẹn
Vừa nói hắn vừa cười, biết ngay là bản tính "con cờ hó" của hắn không thể nào bỏ là bỏ ngay được. Tôi lườm hắn, hên cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan/1145774/chuong-28.html