Cuối cùng buổi khai mạc năm học mới cũng hoàn thành. Tôn Phong lo lắng không biết ở nhà đả xảy ra chuyện gì, rõ ràng chìa khóa cậu giữ, Diệp Hạ thì ở nhà, tại sao lại không liên lạc được 
- alo, Vú hả? có con sư tử ở nhà không Vú? 
- à, Tôn Phong hả con? Diệp Hạ hình như còn ngũ trên phòng đó (Vú không biết tôi đã leo rào ra ngoài) 
Tôn Phong tắt máy, không chần chừ phóng xe thật nhanh về. Mặc cho hôm nay đã hứa với Khả Vy đi chơi 
- Phong xin lỗi, nhưng giờ Phong có việc bận lắm, xin lỗi Vy nha 
- à (buồn buồn) không sao đâu Phong 
Khi hắn về đến nhà, chạy tuốt lên phòng tôi. Thật bất ngờ khi tôi không có ở đó. Đương nhiên với tính cách biến thái của hắn thì hắn sẽ lục tung mọi thứ lên để tìm cho ra được tôi 
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- 
- trời cũng nắng qúa rồi đó (tôi gọi Thiên Khang vào bờ) 
Công nhận, gió của ngày sang thu mạnh ghê hồn, lại còn vướng cái nắng của mùa hè nữa chứ. Lúc thì oi bức, lúc thì gió muốn bay.... thời với chã tiết 
Điện thoại tôi may quá cuối cùng cũng chịu lên pin. Không thể tin nỗi, tin nhắn và cuộc gọi nhở của tên đó tới tấp 
"nè con sư tử kia, sao không đến?" "có trả lời không vậy?" "không định đến để xem trình diễn sao?" "có bị sao không?" "trể lắm rồi đó" ..... và 50 cuộc gọi không được tôi bắt máy 
Hắn bị thần kinh à? Cái gì mà lắm tin đến thế. mà hôm nay hắn lên trình diển cái gì chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan/1145768/chuong-22.html