Editor: Miliion Roses
Lời của anh, chạm vào nơi sâu thẳm nhất trong đáy lòng cô. Cạch một tiếng, nạng gỗ trong tay cô rơi xuống, cùng lúc nước mắt lại tuôn rơi.
Đại Boss thấp giọng nói:" Để tôi chăm sóc em, có được không?"
Cô giùng giằng, nhưng anh càng ôm chặt hơn:" Khinh Ca."
Tống Khinh Ca cười khổ, cảm giác vui mừng thì ít mà bi thương thì nhiều. Anh đã từng vứt bỏ cô, đối với cô tàn nhẫn, đối với cô tuyệt tình. Không tin cô, ngược lại còn tin vào kết quả xét nghiệm kia, thậm chí đuổi cô đi, nói rằng không muốn gặp cô. Vậy mà giờ..
Cô vẫn không quên được, những lời Sang Lan Cầm nói, ngoại trừ sự không tin tưởng của anh, giữa cô và anh còn có một mối thù hận, hai người vĩnh viễn không thể nào bước thù hận mà đến với nhau được.
Nhưng càng làm cho cô không thể quên được, là tai nạn xe kia, anh lấy thân mình che chở cho cô.
Cô giùng giằng đẩy anh ra, lui về phía sau mấy bước, tựa người vào thành ghế sa lon, nước mắt lẳng lặng tuôn rơi.
Nhìn cô khóc, Đại Boss tay chân luống cuống:" Em đừng khóc, có được không?"
Anh đưa tay, muốn lau nước mắt giúp cô nhưng Tống Khinh Ca lại quay đi, nhìn anh qua hàng nước mắt, kiên cường nói:" Anh yên tâm, tôi không khóc vì anh."
Cô lau lau nước mắt, không để lộ tâm tình, giọng cố gắng tự nhiên:" Cố Phong Thành, anh cần gì phải như vậy?" Cô nhướn mày, đáy mắt đã đỏ ửng, vẫn còn nước mắt nơi hàng mi:" Anh làm những điều này, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/575070/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.