Editor: Giả Bảo Ngọc
Cốc Tâm Lôi buồn bực không vui:" Mẹ, mẹ phải giúp con! Con chỉ về thủ đô 2 ngày thôi, sau đó nhất định phải trở lại thành phố Z."
Hà Thư Vân đang lo lắng Cốc Vĩnh Thuần sẽ chất vấn mình, chỉ đành phải nói cho qua chuyện:" Trở lại rồi nói sau." Sau đó, lại dặn dò:" Bây giờ con ngoan ngoãn trở lại ăn cơm với ba, ngàn vạn lần đừng chọc cho ba giận, biết chưa?"
" Vâng." Cốc Tâm Lôi trả lời.
Trở về bàn ăn, Cốc Tâm Lôi vô cùng ngoan ngoãn, Cốc Vĩnh Thuần hỏi gì cô cũng suy nghĩ thật kỹ sau đó mới đáp lại. Đối với việc Cốc Vĩnh Thuần bảo về thủ đô, cô không phản kháng, chỉ nói:" Ba, con về để thu dọn đồ đạc, sáng sớm mai đi về cùng ba, có được không ạ?" Cô phản dặn dò thím Thanh, tuyệt đối không để Tống Khinh Ca vào trong biệt thự mới được.
--
" Có chuyện gì anh mau nói đi." Hứa Uyển cầm muỗng khuấy cà phê, có chút khẩn trương nói.
Ô Tĩnh cười như không cười nhìn cô:" Em rất bận?"
" Dĩ nhiên." Hứa Uyển trừng mắt lên, tức giận nói:" Đâu có nhàn nhã như anh."
" Gần đây em bận việc gì?" Ô Tĩnh lơ đãng hỏi:" Mà anh gọi điện thoại em không nghe máy?" Anh nhíu mày nhìn cô, thâm ý nói:" Chẳng lẽ em đang tránh mặt anh?" Nếu không phải anh đợi ở dưới lầu nhà cô 2 ngày đoán chừng bây giờ vẫn chưa gặp được cô.
Hứa Uyển có chút hoảng, nhưng mạnh miệng nói:" Sao em phải tránh anh?" Cô hớp một ngụm cà phê, tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/575052/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.