Editor: Giả Bảo Ngọc
" Cố Phong Thành, anh là đồ tồi tệ!" Tống Khinh Ca gào lên.
Anh cưới cô, từng cưng chiều cô hết mức nhưng hôm nay lại nói không yêu cô, thì ra thứ anh tặng cho cô chỉ toàn là lừa dối.
Làm sao cô có thể không buồn? Làm sao cô có thể không đau? Làm sao cô có thể không giận? Làm sao cô có thể không khóc? Làm sao cô có thể không đau lòng? Làm sao cô có thể không khổ sở?
Khi cô đem toàn bộ tình yêu của mình dành cho anh, dành trọn trái tim mình cho anh, nhưng chỉ đổi lại được 2 chữ " không yêu ", hung hăng đánh vào tim cô cho tim cô nát bấy, cô có thể quên được sao?
Cô thật sự tan nát cõi lòng, thương tích đầy mình rồi.
Chất lỏng ấm áp vẫn từ bắp chân cô chảy xuống, nhưng giờ phút này cô đắm chìm trong lửa giận, hoàn toàn không để ý.
Lời kêu gào của cô khiến cho tim Đại Boss như bị hàng ngàn mũi nhọn xuyên thủng, đau đến khó có thể hô hấp. Đối mặt với người phụ nữ mình yêu anh không thể ôm lấy cô vào lòng mà chỉ có thể đẩy ra xa. Trong lòng anh, thống khổ so với cô không thiếu một phân. Nhưng anh có thể làm gì được? Mẹ anh hiện tại đắm chìm trong hận thù, tâm trạng vô cùng kích động, nếu như bà làm hại đến cô, thì anh sẽ hối hận suốt đời. Nhưng nói gì đi nữa, thì Tất cả đều là lỗi của anh: " Là anh có lỗi với em."
" Một câu xin lỗi là xong sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/575035/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.