Editor: Giả Bảo Ngọc
" Anh muốn uống nước không?" Cô nhìn anh, dịu dàng hỏi.
Lời còn chưa dứt đã thấy Đại Boss kéo tay cô lại, để cả người cô dựa vào ngực, cằm tì vào vai anh. Cô cảm thấy hơi đau, muốn chỉnh lại tư thế thì tay anh đè ở sau lưng cô, giữ chặt cô ở trong ngực.
Tư thế không được thoải mái, nên Tống Khinh Ca hơi cựa quậy.
" Đừng động." Giọng anh khàn khàn, ôm cô chặt hơn. Có một loại hận không thể hòa tan cô vào thân thể mình, không bao giờ muốn buông ra.
Tống Khinh Ca ngoan ngoãn nằm im trong ngực anh, đầu ngả trên vai anh. Lồng ngực của anh vô cùng ấm áp, bất giác, cô ngửi thấy trên người anh toàn mùi rượu và thuốc lá, nhưng lại không cảm thấy chán ghét. Cô đưa tay, nắm lấy vai anh, tựa sát vào anh an tĩnh hưởng thụ cảm giác ấm áp. Cảm thấy những điều không vui trong hôn lễ đã tiêu tan hết.
Đại Boss thở dài, dù trong lòng rối loạn cỡ nào thì giờ phút này tất cả đều bằng không. Anh nhíu mày, nhìn cô, mím môi hỏi: " Em có mệt không?"
" Một chút thôi." Cô thấp giọng nói. Tối hôm qua ngủ muộn, hôm nay lại dậy sớm. Với lại, cô đang mang thai không thể so với trước kia được, rất dễ bị mệt mỏi.
Đại Boss vuốt ve trán cô, anh uống nhiều rượu chỉ mong có thể say, để quên đi hết mọi chuyện, để có thể ôm lấy cô, không bị hai chữ hận thù đeo bám.
Không biết qua bao lâu, không nghe thấy anh nói. Tống Khinh Ca ngước mắt, thấy anh đang nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/575023/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.