Editor: Miliion Roses
Nếu như ánh mắt có thể giết người, Âu Dương Nghiễm tin rằng mình sẽ chết thẳng cẳng.
Đi ra đến vườn hoa phía sau khách sạn, Tống Khinh Ca chỉ chỉ vào bóng dáng cao gầy xinh đẹp đang đứng ở cổng hoa: " Cậu nhìn xem kia là ai."
" Tiểu Uyển?" Mặc dù đứng hơi xa, nhưng Âu Dương Nghiễm vẫn nhận ra: " Mấy năm rồi mình chưa gặp cậu ấy, hình như cậu ấy đã thay đổi rất nhiều." Trong trí nhớ của anh, Hứa Uyển ở trước mặt anh luôn xấu hổ, cúi đầu không dám nhìn anh.
" So với trước đây xinh đẹp hơn nhiều!" Tống Khinh Ca kéo anh, thấp giọng: " Âu Dương, cậu ấy vẫn chưa có bạn trai."
Âu Dương Nghiễm giật mình, cảm thấy hơi bất ngờ: " Thật sao?"
"Mình lừa cậu làm gì." Tống Khinh Ca đi thẳng vào vấn đề: " Cậu cũng chưa có bạn gái, hai người nhìn rất đẹp đôi.."
" Đây là ý của cậu hay là ý của cô ấy?" Sắc mặt Âu Dương khẽ biến đổi.
" Ý của mình." Tống Khinh Ca nói.
Âu Dương cau mày, vì là bạn thân từ nhỏ nên có những hành động rất vô tư, anh đưa tay xoa xoa đầu cô: " Cậu nha, tự sắp xếp coi trừng Tiểu Uyển giận, không thèm chơi với nữa."
" Vậy cậu có giận không?" Tống Khinh Ca cười hỏi.
Âu Dương nhướn mày, nói thật dù Tống Khinh Ca có thế nào anh cũng không bao giờ giận.
Tống Khinh Ca kéo tay anh, lay lay giọng năn nỉ: " Âu Dương.."
Âu Dương Nghiễm bỗng nhiên cảm thấy có một ánh mắt sắc lém đang nhìn mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/575018/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.