Đại Boss nhíu nhíu mày.
“ Phong Thành, vợ anh quá ngượng ngùng." Thấy Tống Khinh Ca không nói lời nào, Cốc Tâm Lôi dương dương nhướn mày. Trời sinh cô ta bản tính kêu ngạo, trong mắt luôn không coi ai ra gì, giọng nói bỡn cợt: “ Không thích hợp với hội của chúng ta."
Tống Khinh Ca nhìn thái độ vênh váo, coi trời bằng vung của cô ta. Đúng là xuất thân trong gia đình cao quý. Gia thế của bọn họ đúng là cô không thể so được.
“ Hội gì, sao anh lại không biết?" Đại Boss khẽ mím môi, sắc mặt lạnh nhạt nhìn Cốc Tâm Lôi.
Cốc Tâm Lôi bị sặc ngôn, trong lòng khó chịu nhưng vẫn duy trì thái độ tự đắc: " Thì là.. ở đại viện đó. Chúng ta đều là con cháu trong đại viện, cha ông đều là cán bộ cao cấp, như vậy coi như là người trong một hội rồi."
“ 10 tuổi anh đã sang Úc." Đại Boss lạnh lùng cùng cô phân rõ ranh giới: " Khi còn bé cũng ở đại viện không nhiều.. Ba mẹ anh đều làm nghề buôn bán. Xem ra không thể ở cùng một hội với em được."
Cốc Tâm Lôi bị anh làm cho bẽ mặt, sắc mặt không được tốt, lúng túng nhìn Tống Khinh Ca. Sau đó, lấy cớ rời đi.
“ Anh nói chuyện trực tiếp như vậy, không sợ làm cô ấy giận sao?" Tống Khinh Ca ngước mắt nhìn Đại Boss. Người đàn ông này, quá thẳng thắn không hề giữ thể diện cho người đối diện.
Đại Boss cúi đầu đáy mắt sâu thẳm nhìn cô: " Cô ấy tức giận hay không liên quan gì đến anh?" Anh nhéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/575016/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.