Editor: Million Roses
“ Anh.." Đối với những lời chất vấn của cô, Đại Boss nhất thời cứng họng.
“ Tại sao anh lại chọn cách ấy để làm tổn thương hắn." Tâm trạng Tống Khinh Ca rất kích động: " Chẳng lẽ anh không biết loại tổn thương này so với giết hắn còn khó chịu hơn sao?”
“ Khinh Ca.." Đại Boss cau mày.
“ Nếu như em không đến với anh, anh sẽ không chỉnh hắn tới mức đó, hắn cũng sẽ không biết thành bộ dạng như bây giờ." Cảm xúc của Tống Khinh Ca dần mất khống chế, lời nói không được mạch lạc, cô òa khóc: " Cũng bởi vì em, là em hại hắn!"
“ Anh chỉ muốn hắn biết khó mà lui, Không tới mức như em nói." Đại Boss đối với cảm xúc mất khống chế của cô cảm thấy hơi khó hiểu: " Khinh Ca, em đừng vơ những chuyện đó vào người mình.."
Tống Khinh Ca trong lòng đè nén vô cùng khó chịu, La Thế Sâm đã thành ra như vậy, anh lại nói chuyện như không dính dáng gì đến mình, đột nhiên, cô cảm giác anh rất xa lạ: " Em không bao giờ nghĩ rằng, anh lại vì mục đích mà không chừa bất cứ thủ đoạn nào."
Đại Boss tinh thần chán nản: " Khinh Ca!"
Sự thật bao giờ cũng tàn nhẫn. Giờ phút này, trong lòng Tống Khinh Ca giống như có một tảng đá lớn đè lên, không cách nào hô hấp, không chỗ nào dễ chịu.
Vì chuyện bồi thường hiệp ước, dì có thể phát bệnh nặng hơn, đã khiến cho cô có áp lực rất lớn rồi. Giờ lại thêm chuyện của La Thế Sâm bị tàn tật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/574978/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.