Editor: Giả Bảo Ngọc
Sang lão chấp tay sau lưng, bước xuống cầu thang. Mặc dù ông đã hơn 70 tuổi, tóc đã bạc nhiều nhưng tinh thần vẫn còn rất tốt. Ông chầm chậm bước xuống, khuôn mặt lạnh nhạt, không biểu cảm.
Khi bước qua bên cạnh Đại Boss và Tống Khinh Ca, Sang lão nhàn nhạt hỏi: " Phong Thành, đến từ lúc nào?"
“ Cháu vừa đến." Cố Phong Thành vẫn nắm tay Tống Khinh Ca, trả lời.
Sang lão ngồi ở ghế salon, toàn thân toát ra uy quyền khiến cho Tống Khinh Ca hơi khẩn trương.
“ Đây là ông ngoại anh." Đại Boss nói với Khinh Ca.
Tống Khinh Ca mỉm cười, lễ phép nói: " Ông ngoại, cháu chào ông."
“ Ông ngoại, đây là Khinh Ca." Đại Boss trịnh trọng giới thiệu: " Là bạn gái của cháu."
Sang lão khẽ gật đầu, nhưng khuôn mặt không có lấy một chút biểu cảm, Cũng chẳng liếc nhìn Khinh Ca. Ông uống một hớp trà, hỏi: " Mẹ cháu thế nào? Bao giờ thì về nước?"
“ Chắc là tháng sau ạ." Đại Boss nói.
Sang lão nhíu mi, không vui nói: " Mẹ cháu năm nào cũng qua 23 tháng chạp mới về, chưa tới nguyên tiêu là kêu gào đòi đi. Ở đây không được đến nửa tháng." Nói xong, liền tức giận: " Cháu nói cho mẹ biết, nếu không tình nguyện muốn về thì đừng có về nữa."
Tống Khinh Ca nghe xong, hơi ngẩn người. mẹ Đại Boss không phải là con của ông sao? Sao lại nặng lời như thế.
"Ông ngoại, mẹ cháu cũng muốn nghỉ hưu để về chăm sóc ông." Đại Boss dễ dàng hóa giải: " Nhưng ông cũng biết, mẹ quản lý quỹ tín dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/574964/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.