Tống Khinh Ca nhìn bốn phía, thấy trong phòng chỉ có cô và Đại Boss. Lúc này, mới ý thức được mình bị lừa. Cô liếc anh, xoa xoa trán giọng hờn dỗi: " Đồ lừa gạt!"
" Lừa em cái gì?" Đại Boss đến sát bên cô, biểu cảm có nhiều thú vị hỏi. Vừa rồi, cô ngủ, mơ mơ màng màng, chọc thế nào cũng không tỉnh. Vì vậy, anh ghé vào tai cô nói " cảnh sát đến", thế là cô ngồi dậy.
Tống Khinh Ca hơi mím môi, không muốn để ý đến anh. Trên người cô giống như bị xe lăn qua, vừa đau vừa mỏi. Cả người vô lực, nửa ngã xuống giường, căn bản không muốn dậy.
" Có phải em làm điều gì trái với lương tâm, nên sợ cảnh sát tìm tới cửa?" Đại Boss cười cợt, từ phía sau ôm lấy cô. Tay anh không có nhàn rỗi, bắt đầu càn rỡ du ngoạn.
Sắc Lang!
Tống Khinh Ca ngọ nguậy, muốn đẩy tay anh ra. Nhưng người đàn ông phía sau biết được ý đồ của cô, càng ôm chặt hơn, tiếng của anh khàn khàn mang theo từ tính: " Động cái gì mà động?" Hừ, thời buổi này kẻ xấu dám mắng người tốt sao? Rõ ràng là không đứng đắn mà còn nạt lại cô.
" Buông em ra!" Cô mạnh miệng nhưng không dám lộn xộn.
" Trong bồn tắm sao không thấy em nói câu này?" Đại Boss thấp giọng hỏi, đem cô ôm chặt hơn.
Một câu trêu ghẹo này chọc trúng vào đáy lòng Tống Khinh Ca. Cô đỏ mặt, trong đầu hiện lên những hình ảnh H. Lúc đó, cô giống như quên hết mệt mỏi, quấn lấy anh. Nghĩ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/574946/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.