Editor: Giả Bảo Ngọc
Vương Duệ lì lợm một lần nữa giơ ly rượu lên đưa cho Tống Khinh Ca thì cô mỉm cười đẩy lại, rượu sóng sánh theo đà vẩy vào quần áo của Vương Duệ. Hắn không vui, đen mặt: " Cô có ý gì hả? Không muốn uống thì thôi, lại vẩy bẩn lên người tôi."
" Xin lỗi!" Tống Khinh Ca nói, thật ra là cô cố ý. Đối với loại người da mặt dày, nhớp nháp như kẹo da trâu này, cô không cần thiết phải lịch sự với hắn.
" Phì! Cô nghĩ mình là ai, đừng có không biết xấu hổ." Vương Duệ uống quá nhiều, nói càn: " Loại đàn bà như cô, cầu xin tôi ngủ cùng, tôi còn thấy tởm lợm."
La Thế Sâm đứng bên cạnh, đã đen mặt.
Tống Khinh Ca có chút căng thẳng, quả thật loại ngu đần không thể chọc được, vừa mới chọc phải liền phun ra những lời lẽ thô tục. Trong trường hợp thế này, người khôn là phải giữ mình. Không nên cùng hắn so đo, vì vậy cô xoay người rời đi.
" Giả bộ thanh cao cái khỉ gì, cô không phải là loại người chuyên bán thân sao?" Vương Duệ nói tiếp: " Thế Sâm ngu đần nên mới để cho cô ra giá trên trời, lừa gạt vơ vét."
Tống Khinh Ca nghe hắn nói, ngừng bước chân, lạnh giọng: " Anh có ý gì hả?"
" Còn giả bộ?" Vương Duệ nhổ rượu trong miệng ra: " Cô mượn cớ hủy hôn, lấy của Thế Sâm không biết bao nhiêu là tiền."
Giống như bị dội một gáo nước bẩn, Tống Khinh Ca bực tức: " Anh nói bậy gì thế?"
" Có im mồm đi không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/574941/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.