Tống Khinh Ca đi tới bên cạnh Cố Phong Thành: " Cố Tổng."
Bất ngờ, cổ họng giống như bị ngứa, cô ho một trận mãnh liệt.
Ách! Cảnh sát giao thông và Lão Chung vô cùng kinh ngạc, hai người kia hình như là biết nhau.
Đại Boss khẽ mím môi mỏng, nhìn cô ho đến đỏ cả mặt, trong lòng có chút lo lắng.
" Chuyện này anh muốn giải quyết như thế nào?" Cô cố gắng ổn định lại giọng nói, nhưng giọng mũi vẫn còn rất nặng. Hình như đứng trong trời lạnh, bệnh càng lúc càng nặng hơn, vừa nói xong cô lại ho thêm, cả người cảm thấy chóng mặt, muốn té xỉu.
Vẻ mặt Đại Boss thay đổi, anh đưa tay ôm lấy cô: " Em vẫn chưa khỏi hẳn sao?"
Ách! Đồng chí cảnh sát giao thông nhíu mày: Cảnh tình này có chút mờ ám.
Còn Lão Chung, nhìn bộ dạng hai người, có chút hoang mang.
Hơi thở của anh mang theo dư vị nhàn nhạt của thuốc lá, không hiểu sao đối với cô lại rất hấp dẫn. Tống Khinh Ca có chút thất thần, khi cô quay sang nhìn cảnh sát giao thông và Lão Chung, cảm thấy ngượng ngùng đẩy anh ra.
Cô lại ho thêm một trận mãnh liệt nữa, lần này Đại Boss có chút hoảng hồn: " Tôi đưa em đi gặp bác sĩ."
Quẫn!
Tống Khinh Ca liếc sang Lão Chung và cảnh sát giao thông đứng gần đó, lúng túng.
Đại Boss thấy cô đứng trong gió lạnh run rẩy, anh càu mày, mở cửa xe bên ghế lại phụ ra, ấn cô ngồi vào bên trong.
" Đại tiểu thư." Lão Chung vội vã gọi.
Đại Boss đầu cũng không quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/574924/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.