Tống Khinh Ca giật mình, không như vậy thì phải như thế nào?
Ục ục..
Bụng cô biểu tình không đúng lúc.
Cô ngượng ngùng, thật là mất thể diện.
“ Đi ăn cơm đã.” Anh dật tắt thuốc lá, ra lệnh, không cho bất cứ ai được cự tuyệt.
Đúng thật là đói đến mức luống cuống rồi, thôi quên đi, ăn trước rồi tính tiếp, nhưng mà bây giờ là nửa đêm, bên ngoài trời lại mưa, có thể ăn gì đây?
“ Có cơm sao?” Cô hỏi.
“ Nói nhảm.” Đại Boss đáp lại ánh mắt hoài nghi của cô, rồi đi vào trong bếp.
Nhìn trên bàn ăn bày ra ba món mặn, một bát canh, Tống Khinh Ca cảm thấy có khi nào anh là ảo thuật không?
Cá hấp Pecca, gạch cua đậu hủ, rau cải xào còn có canh cá.
Hương vị quả là không tồi, đối với người bụng đang đói thì phải nói là cực kỳ hấp dẫn, cô nuốt nước miếng: “ Anh nấu ư?”
“ Bên ngoài bán.” Đại Boss thản nhiên, múc cho cô một chén canh.
Ách! Cô thật là dốt mà. Người như anh, đoán chừng bước chân vào đến gian bếp đếm trên đầu ngón tay, làm sao mà biết nấu cơm? Thôi không nghĩ nhiều nữa, món ăn ngon mới là quan trọng, cô lập tức uống một hơn hết chén canh.
Nhìn cô ăn có vẻ ngon miệng, tâm tình của Đại Boss không tệ, khẽ mím môi mỏng, trong mắt toàn là cưng chiều.
Khi Tống Khinh Ca ăn đến món cá Pecca, động tác hơi do dự, cô cẩn thận nhìn, biết là cá nhập khẩu rất ngon nhưng phải để ý, đưa vào miệng từng miếng nhỏ, từ từ ăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/262167/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.