Ánh mắt Tống Khinh Ca nhìn ra ngoài cửa sổ, đột nhiên nói với Lão Chung: " phía trước dừng lại một chút."
Từ tiệm thuốc bước ra, cô đem thuốc tránh thai bóc ra, cho vào miệng sau đó uống vài hớp nước suối.
Mùa đông, lại uống nước lạnh, cổ họng có chút nghẹn.
Cô mơ hồ nhớ lại, lần đầu anh có mang bảo vệ. Nhưng tối hôm qua, khi thỉnh thoảng tỉnh táo lại, cô lại thấy anh không có mang bảo vệ.
Không thể để lại bất cứ hậu quả gì, đó mới là điều quan trọng.
--
Thấy An Ny đưa điện thoại di động cho mình, Tống Khinh Ca giật mình. Điện thoại di động của cô không phải đã rơi ở
Ngân Hà Cửu Thiên sao?
" Là Tả thiếu sai người mang đến." An Ny nói.
Nhắc đến Tả Mạc, Tống Khinh Ca cảm giác kinh tởm.
An Ny nói: " Túi xách của cô.. Tả thiếu nói, mời cô đến lấy."
Cô cười lạnh, túi xách mặc dù là túi hạn chế phiên bản toàn cầu, trong túi còn có một số văn kiện bí mật nhưng Tả Mạc làm sao có thể nghĩ rằng cô ngu xuẩn đến mức vì một vật cá nhân mà đi tìm hắn?
An Ny nhìn sắc mặt cô không được tốt: " Tống tổng, tối hôm qua tôi ở bên ngoài đợi suốt, nhưng lúc sau lại nghe nói cô đã đi rồi, điện thoại của cô cũng không gọi được, cô không sao chứ?"
" Tôi không sao." Ánh mắt Tống Khinh Ca lạnh nhạt, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó: " An Ny, là ai nói cho cô biết Tả Mạc biết tin tức của mấy người bên châu phi?"
" Tả thiếu gọi điện thoại tới đây nói thế."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/262153/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.