Nàng chạy bằng tất cả sức bình sinh của mình, dần dần nghe được tiếng la hét thảm thiết và hỗn loạn của người dân nơi đây, bọn chúng đã tới nơi nhanh hơn nàng rồi… Chạy thẳng vào khu dân cư, nàng cố gắng hết sức giúp mọi người tản cư và lẩn trốn quái vật nhanh nhất có thể, đồng thời dùng thảo dược của mình chữa trị cho những người dân bị thương và sau đó đập vỡ vài lọ thuốc ma thuật của mình khắp nơi để ẩn đi mùi hương của mọi người để tránh đám quái vật hỗn loạn ngoài kia. Tuy nhiên khi kiểm tra mọi người nàng nhận ra không thấy Lith ở đâu cả, không được, con bé sẽ gặp nguy hiểm ngoài kia mất. Nàng liền liều mạng mặc kệ sự can ngăn của mọi người mà ra ngoài tìm kiếm Lith. Nhưng nếu gọi tên cô bé lúc này sẽ gây chú ý cho đám quái vật mất. Nàng chạy xung quanh những vùng tuyết trắng xóa, đảo mắt xunh quanh tìm kiếm hình bóng nhỏ bé của cô bé ấy. Cuối cùng cũng có phép màu, sau một hồi đào bới trong đống lộn xộn nàng cũng tìm được Lith đang co mình lại trong sợ hãi trước đám quái vật, nàng liền tiến lại ôm em thật chặt vào lòng để sưởi ấm cho em, nàng cảm thấy thật may mắn khi ít ra em vẫn chưa bị đám quái vật kia giết chết. Khung cảnh khu dân cư giờ đây trông thật hỗn loạn, màu đỏ của máu hòa quyện vào nền tuyết trắng xóa khắp nơi, tạo nên một khung cảnh ghê rợn và ám ảnh một cách kỳ lạ. Nàng lau đi vết bụi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-happy-lemon/3574913/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.