Kể cả khi đêm đã ngả xuống, trăng đã lên đỉnh đầu thì hắn vẫn chưa trở về, hắn ta thường đâu đi lâu như vậy đâu? Nàng chờ hắn đến khi đêm sắp tàn vẫn chưa thấy hắn quay trở lại, không biết hắn có gặp chuyện gì không nữa
Bất giác khi tỉnh dậy bởi những tiếng hót trong trẻo của những chú chim, nàng mở mắt ngắm nhìn những giọt sương còn khẽ đậu trên những tán lá bên cửa sổ. Khẽ dụi mắt và nhận ra có lẽ khi nàng chờ đợi hắn đã vô tình ngủ quên bên cửa sổ
…" Ngài ấy vẫn chưa trở về sao"…
Nàng tìm kiếm hình bóng của hắn xung quanh nhà nhưng lại không có gì ở đó, hắn đi lâu hơn bình thường, điều này có hơi lạ và khiến nàng từ lúc nào lại cảm thấy chó chút bất an. Cắt ngang dòng suy nghĩ ấy, nàng chợt tự hỏi sao lại phải để tâm đến những điều ấy. Vốn hắn là quỷ thì làm gì có cảm xúc hay sự thấu hiểu đâu, hắn vốn vô cảm mà, sẽ để tâm đến sự quan tâm nhỏ nhoi này của nàng sao? sao nàng lại bất giác nghĩ cho hắn vậy. Gạt bỏ những suy nghĩ trong đầu, nàng lại lần nữa xuống tầng hầm, cảm giác như nó đã trở thành 1 căn phòng chỉ dành riêng cho nàng vậy. Nhưng lần này nàng không đến để pha chế mà nàng chỉ đơn thuần ngắm nhìn kệ sách cũ kỹ với những cuốn sách lâu đời ấy. Bất giác ngồi xuống sàn, với lấy vài cuốn mà đọc, nó như cái cách khi nàng còn bé thường ngồi trốn một góc trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-happy-lemon/3574903/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.