Bây giờ vẫn còn sớm, nghỉ ngơi một chút đi. Hôm nay là ngày đi săn của các quái vật nên hầu như người dân đều ở trong nhà. Hôm nay sẽ là một ngày lười và nằm dài trong nhà của chúng ta, phư phư. Dù sao thì ngươi đói chưa? Để ta nấu đồ ăn cho ngươi nhé?
- Khoan khoan đã, cứ để tôi tự nấu được rồi, ngài không cần đâu...
- Xì, tài nấu nướng của ta đâu tệ thế chứ
Để hắn nấu tiếp chắc hắn đốt luôn cái nhà này luôn mất. Trong lúc chờ nàng thì hắn ngồi trên ghế, táy máy những đồ đạc xung quanh đó.
- Hmm...ngươi có vẻ kiệm lời nhỉ? vốn ngươi ít nói như vậy hay do ngươi vẫn sợ ta vậy? Cũng chẳng thấy ngươi cười lần nào, bộ cái mặt cứng ngắc chán đời của ngươi đóng khung lên mặt ngươi hay gì vậy
- Không có... chỉ là, tôi có chút không quen khi có ai đó trò chuyện với tôi những thứ này... Tôi cũng không có giỏi trong việc giao tiếp hay bộc lộ cảm xúc lắm.
Chưa kịp làm xong món ăn của mình nàng bỗng một lần nữa bị một lực vô hình đó nhấc bổng cả thân thể lên. Là hắn đã lấy đuôi của mình nhấc nàng lên khỏi không trung để mặt nàng đối diện trước mặt hắn
- Khuân mặt xinh xắn thế này mà không cười thì đáng tiếc lắm đó~
Hắn lấy ngón tay thon dài của mình đẩy khóe miệng của nàng lên, tạo nên một nụ cười miễn cưỡng
- Cái ánh nhìn kia là sao hm? ta đang giúp ngươi học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-happy-lemon/3574900/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.