Họ cứ thế trò chuyện với nhau trong căn nhà nhỏ ấy cho đến khi những ánh bình minh cuối cùng cũng buông bỏ mà lấp sau những ngọn núi cao nhường chỗ cho những ánh sao sáng và mặt trăng tròn đầy.
- Chà xem kìa, trời tối rồi, ta có lẽ cũng nên đi làm nhiệm vụ của mình. Ở nhà ngoan nhé cừu con, ta sẽ quay lại sớm thôi
Nói xong hắn chào cô bằng một cái xoa đầu nhẹ nhàng và lại một lần nữa vụt mất trong hư vô, lại để nàng ở đó một mình... một lần nữa. Sao cũng được, trong lúc ấy nàng cũng có dịp đi khám phá căn nhà. Bước xuống tầng hầm, trước mặt có một chiếc bình rất lớn, xung quanh có rất nhiều những loại nguyên liệu từ bình thường đến quý hiếm nhất, thậm chí có những loại nàng còn chưa nhìn thấy lần nào. Xung quanh là rất nhiều các loại sách ma thuật, pha chế các loại độc dược và thảo dược, có lẽ là những cuốn sách khá lâu đời rồi. Khung cảnh giống như một chỗ pha chế của các phù thủy vậy. Những ngón tay nàng nhẹ lướt qua những hàng sách, qua những chiếc bình thủy tinh đựng ngăn nắp các nguyên liệu, một cảm giác quen thuộc như ùa về trong tâm trí nàng những ký ức cả trăm năm trước. Nàng từng là một con người yêu cái cảm giác khi pha chế ra một loại thảo dược mới đến nhường nào, giờ cái cảm giác ấy có lẽ đã phai nhòa theo thập kỷ nhưng một phần nào đó, nó vẫn yên vị trong tim nàng. Giờ đây như lại tỏa sáng một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-happy-lemon/3574898/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.