"Alo?" Giọng nói của Thượng Quan Hạo trầm thấp lạnh nhạt, hơi khàn khàn.
"Đã chốt lịch gặp gỡ với bên đó, thời gian là đêm mai, tôi định đặt vé bay chuyến sáng sớm ngày mai, có được không?" Giọng nói của Mạc Dĩ Thành lạnh lẽo đầy cứng rắn, vẫn chưa nhận sự đồng ý của Thượng Quan Hạo về vấn đề này, từ từ cảm thấy lạnh buốt.
Thân thể cao lớn của Thượng Quan Hạo đứng yên lặng trong phòng nửa giây, ánh mắt di chuyển nhìn thân ảnh mềm mại đang vùi sâu vào chiếc giường. Đôi môi mỏng sắc bén hơi mở ra: "Đổi thành hôm nay."
Đột nhiên Mạc Dĩ Thành trở nên sững sờ.
"Hôm nay? Hôm nay anh rảnh?" Mạc Dĩ Thành nhớ tới bên trong căn phòng lớn kia, trong khoảng khắc cánh cửa đóng lại, từ trong đôi mắt của Thượng Quan Hạo toát ra sự độc đoán xen lẫn với tình yêu, hắn cứ nghĩ là Thượng Quan Hạo sẽ dành nhiều thời gian để ở bên cạnh Tần Mộc Ngữ.
Đôi mắt đen sâu thẳm của Thượng Quan Hạo trở nên tăm tối, hơi thở càng thêm lạnh lẽo, lạnh nhạt nói rõ ràng từng chữ: "Đổi ngay bây giờ."
Cổ họng Mạc Dĩ Thành hoàn toàn bị nghẹn lại.
Sắc mặt hắn xanh mét, đổi điện thoại sang tay kia, lại đổi vé máy bay một lần nữa thành chuyến sớm nhất.
"16 giờ 50 phút, anh còn hơn một giờ nữa để đến sân bay." Mạc Dĩ Thành lạnh lùng trả lời.
Thượng Quan Hạo cài lại cúc áo sơmi cuối cùng trên cổ, trầm giọng "Ừ." một tiếng, sau đó dặn dò: "Cậu hãy bay chuyến ngày mai đi, nhớ dẫn theo nhiều người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hao-mon/530769/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.