Cô kinh ngạc.
Lửa nóng trên môi chân thật đến vậy, từng đợt tê dại kéo tới, cô gần như chìm đắm.
Hàng lông mày thanh tú hơi nhíu lại, cô giải thích: "Em không có...... Em chưa từng nói yêu anh......"
Cô đúng là đã từng nói, nhưng không phải hiện tại.
Thượng Quan Hạo nhẹ nhàng hôn bờ môi cô, lại nghe thấy câu nói đó của cô, khoé miệng đẹp đẽ hiện lên vẻ bi thương, lại tiếp tục hôn cô một cách nhẹ nhàng, giọng nói càng thêm trầm thấp: "Vậy thì anh yêu em..... Được chứ....:"
Đôi môi của cô mềm mại và ngọt ngào như vậy, anh không thể thoả mãn khi chỉ khẽ chạm vào rồi thôi, hai cánh tay ôm lấy eo cô, môi anh bao phủ môi cô, ngay khoảnh khắc cô đang mơ màng anh cạy mở hàm răng của cô, trong sự nóng bỏng và tê dại anh bắt được lưỡi của cô.
Lúc đầu là nhẹ nhàng ngậm lấy, sau đó càng lúc càng mạnh mẽ, càng ngày càng sâu, thân thể nhỏ bé của cô bị anh nghiền nát, sự tê dại và đau đớn ở đầu lưỡi dần dần lan ra khắp lưỡi, anh thở gấp, hận không thể vò nát thân thể cô khiến cho cả người cô run rẩy bởi nụ hôn nóng bỏng của anh.....
...... Trên chóp mũi toát ra một lớp mồ hôi mỏng, cô sắp không thể chịu nổi sức mạnh như vậy.
"Thượng Quan Hạo....." Cả người cô run rẩy, run giọng gọi tên anh.
Bên trong đôi mắt sâu thẳm xen lẫn tình cảm nhỏ vụn, Thượng Quan Hạo hung hăng hôn mạnh vào cái cổ trắng nõn mẫn cảm của cô, cô bị kích thích đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hao-mon/530758/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.