Đôi mắt lóe lên, hơi thở cô mong manh: “Anh lại phát điên cái gì? Thượng Quan Hạo... Gần đây anh làm việc có đầu óc hay không vậy? Ở Luân Đôn anh luôn nói cái tên Rolls kia không phải dễ dàng đối phó, khi trở về anh liền lập tức bị ném bom trong xe, nguy hiểm tới cả tính mạng?!”
Không hiểu vì sao cô lại tự nhiên nhớ đến cái chuyện kia, cảm xúc nhất thời kích động, giọng nói phát run.
Một chút mất khống chế làm cô xấu hổ, lông mi dài cúi cuống, muốn đẩy lồng ngực anh ra: “Tôi không muốn nổi điên cùng anh... Anh buông ra đi...”
Con ngươi thâm thúy của Thượng Quan Hạo như có sóng biển cuộn cuộn dữ dội, chậm rãi xoay người cô buộc chặt vào trong lòng, cúi đều đặt trên trán cô nhẹ nhàng nói: “... Phải vậy không? Anh nổi điên?... Vậy em có biết không, anh vì ai mới nổi điên?”
Tần Mộc Ngữ nhíu mi, hiểu ra ý của anh, dùng lực lớn hơn muốn né tránh.
“Nếu ngày hôm qua anh có thể đi vào trong nhà em mà không phải chỉ đứng trước cửa gọi điện cho em...” Thượng Quan Hạo trầm thấp nói dường như không thể kháng cự mị hoặc, đè nặng nỗi đau nồng đậm cùng sự quyến luyến trong lòng, hắng giọng chậm rãi nói, “Anh cũng đã sớm nổi điên.”
Tần Mộc Ngữ chỉ cẩm thấy cả người nóng bừng đổ cả mồ hôi, còn tiếp tục như vậy cô sẽ không thể chịu đựng nổi.
‘Thượng Quan Hạo...” Cô thông khổ kêu một tiếng.
Sandy lúc này đang đi đến văn phòng, đẩy cửa ra, cất tiếng hỏi một câu: “Ready???”
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hao-mon/530667/chuong-253-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.