Cô nói xong đứng dậy muốn rời đi, ngay lập tức đã bị một bàn tay đè chặt bả vai, làm cho cô ngồi yên không thể nhúc nhích.
Sức lực to lớn, lộ ra một cỗ sát khí.
Tần Mộc Ngữ buồn bực thở dài, đôi mắt trong suốt mang theo sự bất ngờ, nhìn về phía người đàn ông trung niên đối diện.
“Tần tiểu thư,” Ngự quản gia từ tốn nói, “Cảnh sát đang tiến hành điều tra cái máy theo dõi này, cho nên chúng tôi không thể chờ, cô phải chính miệng thừa nhận mới được. Đừng quên thằng bé đang trong tay chúng tôi.”
Chỉ một câu khiến đáy lòng Tần Mộc Ngữ dâng lên nỗi chua xót, cô rưng rưng khổ sở nói: “Vậy ngay lập tức đem thằng bé trả lại cho tôi!”
Trên mặt bàn, điện thoại rung lên ong ong.
Tiếng chuông phá tan sự yên tĩnh vốn có, Ngự quản gia nhíu mày, nhìn thấy trên màn hình một dãy số xa lạ hiện lên, theo bản năng không thèm để ý, Tần Mộc Ngữ lại giống như thấy một cơ hội, đột nhiên nghiêng người với lấy chiếc điện thoại ở trên bàn, vệ sĩ bên cạnh nhanh tay ngăn cản cô lấy điện thoại, nhưng đã không kịp nữa.
Cổ tay cô bị hai bàn tay nắm lấy, không còn khả năng bắt máy.
Ngự quản gia sắc mặt trầm xuống, thân thể hơi hơi cứng ngắc.
Đem một ánh mắt ném qua, làm cho vài tên vệ sĩ buông cô ra, để cô tiếp tục nghe điện thoại.
Thượng Quan Hạo lẳng lặng cảm nhận được không khí yên tĩnh ở phía đối phương, đôi môi mỏng khẽ mở, nói thật nhỏ: “Mộc Ngữ, em ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hao-mon/530548/chuong-199-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.