Thượng Quan Hạo nhìn chằm chằm vào cô. Anh có thể cảm nhận được sâu trong mắt cô sự sợ hãi cùng oán hận, tựa như năm đó cô có thể cười nói: ”Thượng Quan Hạo, tôi hi vọng thấy người chết kia là anh”, giờ phút này cô không cho anh chạm vào, nỗi hận của cô trở nên sắc bén gây tổn thương người.
Vẫn tì thật chặt lên trán cô, ánh mắt anh đỏ hồng, giọng khàn khàn nói: “Tôi có thể không ôm em, nhưng em phải lấy quần áo che kín lại… Tôi sẽ không để cho bất kỳ ai thấy em quần áo không chỉnh tề, ai cũng không được, biết không?
Tần Mộc Ngữ nhìn anh, ánh mắt từ khiếp sợ đến không ngờ, sau cùng là vẻ giễu cợt.
“Anh định quản tôi sao?” Cô lạnh lùng nói, hận không đâm được anh ta đau hơn một ít. “Thượng Quan Hạo, tôi có cái chuôi ở trong tay anh, tôi không đấu lại anh, cho nên chỉ cần anh muốn, cho dù tôi phản kháng cũng từng bị anh lột trần truồng vứt trước mặt mọi người… Anh bây giờ có tư cách gì yêu cầu tôi những thứ này?”
Hai con người đối đầu, từng chiêu từng thức cũng sâu tận xương tủy, đều là những chỗ yếu hại.
Sắc mặt Thượng Quan Hạo căng thẳng tới dọa người. Người phụ nữ trước mặt không có chút nào phát hiện trong tròng mắt anh đã bốc lên cơn sóng thần, cuồn cuộn không ngừng, chỉ có thể đem nắm tay đặt bên người cô hung hăng siết chặt đau tới tận xương cốt mới có thể ngăn cản sự sát thương lời cô mang tới.
“Hai người vẫn ổn chứ? Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hao-mon/530534/chuong-195-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.