Cô gái trẻ với bộ quần áo trắng tinh trong nháy mắt khuôn mặt đã trở nên trắng bệch, suýt nữa khuỵu ngã, trong đôi mắt trong veo tràn đầy đau thương cùng chua xót, gắt gao nhìn chằm chằm vào người đàn ông, rưng rưng thốt lên ba chữ: “Thượng Quan Hạo!”
Mắt của Thượng Quan Hạo đưa lên, con mắt như thạch hắc diệu chìm đắm những toan tính đã lâu, thản nhiên cười nhạt.
Cơ thể hắn thẳng thóm, tao nhã đưa tay ra, nhìn có vẻ dịu dàng, thực sự là đang thô bạo kéo nàng trở lại, một tay nắm lấy bả vai nàng, một tay giữ chặt lấy thắt lưng nàng đặt nàng ở trước mặt, hơi thở phập phồng hai bên thái dương nàng, cúi đầu nói: “Ông xem, cô ta trưởng thành lại thanh thuần động lòng người đến như vậy, tôi cũng suýt nữa bị cô ta mê hoặc, cũng chẳng trách ông lại yêu thương cô ta như thế... Cũng may mà ông để cô ta tiếp quản Tần thị, tôi mới có thời cơ chờ đợi ngày quay trở lại phá hủy Tần thị... Ông nói xem cô ta đúng là con gái yêu của ông phải không?”
Khí sắc Tần Chiêu Vân dữ tợn, ngón tay run rẩy kịch liệt, muốn mở miệng nói, nhưng đột ngột “Hộc hộc” một tiếng rồi phun ra một ngụm máu! Cả người ngã về phía trước, rồi bánh xe hung hăng ngã về phía sau!
“Ba!!” Một tiếng thét chói tai vang lên, Tần Mộc Ngữ giẫy dụa khỏi sự trói buộc của hắn rồi bổ nhào về phía trước!
Con mắt Thượng Quan Hạo lạnh lẽo đến rợn người, kéo nàng giữ chặt trong ngực, không đếm xỉa đến không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hao-mon/530396/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.