Sau khi chọn được nhẫn, đi ra khỏi cửa hàng thì trời đã chập tối.
“Tiểu Ngữ em để xe ở chỗ nào?” Tần Cẩn Lan nhìn xung quanh.
Tần Mộc Ngữ cũng lướt nhìn một vòng, trong mắt có chút nghi hoặc: “Vừa nãy còn ở chỗ này mà, tài xế Lưu đưa em đến... Ở đây không cho đậu xe sao?” Cho nên tài xế mới lái xe đi?
Ở tòa nhà thương mại này, từ trước đến nay xe đỗ ở đây đều động nghẹt, bãi đậu xe gần nhất cách nơi này hơi vắng vẻ.
“Như vậy đi, Tiều Ngữ em chờ chị một chút, chị sẽ đi tìm, ở chỗ này chờ chị đừng có đi đâu nha...” Tần Cẩn Lan vừa nói vừa mỉm cười, đi xung quanh tìm xe.
“Được ạ.” Nàng nhìn cô ấy xa dần, dáng người mảnh khảnh ngoan ngoãn đừng chờ ở ven đường.
Tần Cẩn Lan xoay người, nụ cười càng trở nên âm lãnh, cô ta gửi đi một tin nhắn trong hộp tin phác thảo (draft box),bên trên là mấy chữ rất lưu loát “Động thủ đi!”, bằng bất cứ giá nào cũng phải làm được, cô ta xóa toàn bộ tin nhắn đã lưu.
Gió lạnh xào xạc.
Tần Mộc Ngữ ở tại chỗ đợi ròng rã hơn mười phút, nhưng vẫn không thấy bóng dáng Tần Cẩn Lan đâu, gió thổi khiến mấy sợi tóc mềm mại trở nên lộn xộn, nàng tìm kiếm xung quanh, lấy điện thoại di động ra gọi cho chị, lúc này mới phát hiện máy của mình tự tắt từ bao giờ.
Thật kỳ lạ.
Nàng khởi động máy, phát hiện pin điện thoại vẫn còn điện, vì sao máy lại tắt chứ?
Ngay sau đó một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hao-mon/530386/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.