Thượng Quan Hạo ôm nàng bước ra khỏi ao, tay nàng cứ như thế không chịu buông.
“Tiểu thư, tiểu thư cô có sao không...” một tràng thanh âm hoảng sợ hỏi.
Thượng Quan Hạo nghỉ một chút, lại muốn gỡ cánh tay nàng ra khỏi người, thì phát hiện chỉ phí công vô ích.
“Tần tiểu thư không có việc gì.” Hắn uể oải nói, bên bả vai, trên trán lấm tấm nước lóng lánh tỏa ra ánh hào quang.
Từ trên xe Lincoln bước xuống, Tần Cẩn Lan mang theo túi xách, di chuyển theo đám đông, ngay lập tức bị shock khi chứng kiến tình cảnh đó, tiếp đó lo lắng chạy đến hỏi: “Làm sao vậy? đã phát sinh chuyện gì? Tiểu Ngữ sao lại thế này!”
“Đại tiểu thư trở về rồi, nhị tiểu thư với Thượng Quan tiên sinh ở vườn trái cây, chúng tôi cũng không biết nhị tiểu thư làm thế nào mà lại bị té xuống ao, chúng tôi thật không biết...” Người hầu trong nhà đều sợ hãi mắt ngập đầy nước.
“Không sao.” Tần Cẩn Lan an ủi mọi người “Tôi biết, tôi biết không liên quan đến các người, đừng sợ...”
Cô lo lắng đưa mắt nhìn Thượng Quan Hạo thì thấy hắn cũng đang nhìn cô.
Ánh mắt hắn gợi lên một tia phức tạp.
“Mặc kệ thế nào, trước tiên đem Tiểu Ngữ về phòng đã, nhanh mang nước nóng cho em ấy tắm rửa.” Tần Cẩn Lan nhìn xuống, cắn môi, không nhìn hai người họ ôm nhau, khàn giọng nói.
Thượng Quan Hạo lặng im vài giây, đem người đang ôm trong lòng, bước đi hướng về biệt thự.
************************************
“Tiểu Tình, mau mau mang thuốc chống cảm ra đây! Nhanh lên.” Tần Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hao-mon/530339/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.