Trời dần khuya, Tiểu Phụng vừa mới từ phòng tôi trở về, con nhỏ giúp tôi xoa bóp eo cả buổi, mãi mới thấy thoải mái được một chút. Đoạ đày cái thân tôi quá, bữa nay ở từ đường tôi bị bắt khiêng chậu cây, cứ tưởng là nhẹ nhàng lắm, chứ ai có ngờ lại mệt tới như vậy. Cũng may là Tiểu Phụng tìm được cách đánh lạc hướng cho tôi trèo tường ra ngoài, chứ nếu không chắc tới giờ tôi còn chưa về được nhà nữa, ác ôn ghê! 
Xoa xoa cái eo đau nhức, tôi ngồi trên giường, vừa suy ngẫm một vài chuyện, cũng vừa đợi cậu Tư đi làm trở về. Tôi đang suy nghĩ xem không biết lát nữa sẽ nói với cậu Tư như thế nào về chuyện mà lúc trưa tôi nghe được. Nếu tôi mà nói huỵch toẹt ra là tôi nghe thấy như thế như thế thì kiểu gì cũng bị cậu Tư mắng cho một trận về chuyện tôi tự ý tới nhà từ đường. Cậu đã từng nói sẽ đưa tôi tới từ đường, nhưng cậu cũng không cho phép tôi tự ý đi tới đó một mình… 
Bây giờ làm sao nhỉ? Nên nói như thế nào đây? 
…………………………. 
Hôm đó cậu Tư về nhà rất khuya, lúc cậu về thì tôi đã ngủ, mà tôi ngủ say như chết, làm gì hay biết cậu về lúc nào. May sao sáng ngày hôm sau má chồng tôi nhờ cậu Tư về ngoại một chuyến. Vừa vặn thấy tôi hai mắt sáng rực muốn đi theo, thế là cậu Tư đành nhính một chút thời gian để đưa tôi về nhà ngoại… chính là nhà ngoại của cậu. 
Tôi ngồi trên xe, phấn khích nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-cua-mo-tu/438347/chuong-31.html