Qua đám giỗ, cuộc sống của tôi ở nhà chồng đột nhiên trở nên thoải mái hơn hẳn. Nói chung thì về cuộc sống vợ chồng gì gì đấy vẫn y xì như trước, vợ chồng thụ thụ bất thân, không ai đụng chạm gì tới ai. Nhưng riêng về cái khoản đời sống hàng ngày của tôi thì lại được cải thiện quá rõ rệt. Chắc có lẽ vì ngày hôm đó bị cậu Tư cảnh cáo nên đám người làm mới không còn dám xem thường tôi như trước nữa. Thành thử ra bây giờ mỗi ngày tôi đều sống trong cuộc sống của chủ cả. Mặc dù cũng chưa bì được với ai ở nhà này nhưng đối với tôi như vậy đã là tốt lắm rồi, không dám xin xỏ nhiều. 
Nhưng về cái chuyện của cô Út Lụa ở nhà này, tôi nghĩ là tôi nên tìm hiểu một chút. Tôi thừa biết là sẽ chẳng có bữa ăn nào là miễn phí, nhưng ít nhất thì tôi cũng nên biết một chút về quá khứ của Út Lụa ở nhà này để tôi còn liệu đường mà đối phó. Chứ cái kiểu bị ghét không rõ nguyên nhân này, tôi thấy ngứa ngáy khó chịu dữ lắm! 
_____________________ 
Bữa nay O Lan hấp bánh bột lọc, O vừa kêu tôi xuống ăn thử xem có ngon không. Mà phải công nhận một điều là O Lan làm bánh siêu ngon, bánh gì cũng ngon, cực kỳ hợp khẩu vị tôi. Chan một chút nước mắm, tôi múc một muỗng bánh cho vào miệng, nhai nhai vài cái, cảm giác phải nói là cực kỳ thỏa mãn, tôi liền reo lên: 
– Ngon lắm O! O làm bánh này đỉnh quá trời! 
O Lan khoái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-cua-mo-tu/438321/chuong-5.html