Yên Cảnh dùng tay điểm chỉ lên trán của Sơ Tình một cái đưa cô vào mộng cảnh do mình tạo ra, anh muốn Sơ Tình làm quen với mình qua mộng cảnh trước khi anh chính thức xuất hiện trước mặt cô.
Sơ Tình thấy mình đi vào một vườn cây trồng toàn hoa lê trắng những cánh hoa lê nhỏ nhắn màu trắng thuần khiến mỏng manh đang rơi nhè nhẹ trong gió vô cùng đẹp mắt, cô đưa tay lên đón những cánh hoa lê cảm giác mềm mại khi nó rơi vào lòng bàn tay vô cùng dễ chịu.
Lần đầu tiên trong đời Sơ Tình nhìn thấy cảnh đẹp tuyệt mỹ như thế này nên cảm thấy rất thích thú cô cứ chạy về phía trước, cả khu vườn rộng lớn ngập tràn cánh hoa lê màu trắng rơi xuống vô cùng đẹp mắt đúng là cảnh đẹp hiếm gặp ở nhân gian.
Sơ Tình đi dạo trong khu vườn một lúc thật lâu thì nhìn thấy một nam nhân đứng dưới gốc cây hoa lê to nhất trong khu vườn, một thân bạch y thanh mảnh, nho nhã, thanh tú đứng quay lưng lại phía mình, người ấy sở hữu một mái tóc bạch kim trông vô cùng đẹp mắt từng sợi tóc mượt như tơ.
Sơ Tình còn đang hoang mang không biết nam nhân đang đứng trước mặt mình là ai thì người đó đột ngột quay người lại khiến cô sững sờ trước vẻ đẹp mê hoặc lòng người, đôi mắt của người ấy như có ma lực khiến nàng nhìn vào rồi không thể thoát ra nữa, chàng trai đó khẽ cong môi lên mỉm cười với cô.
Giọng nói trầm ấm của Yên Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-cua-cuu-vi-thien-ho/2852249/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.