Sơ Tình đưa tay đỡ trán, nội tâm cô kêu gào thảm thiết [Anh ta đúng là cái đồ cứng đầu cứng cổ mà, đã nói hết nước hết cái mà vẫn như vậy thì biết làm sao đây? Trời ơi tôi không muốn yêu đương, tôi không muốn kết hôn, tại sao anh ta lại không hiểu cho tôi chứ?!] 
Yên Cảnh nhẹ nhàng nắm lấy tay của Sơ Tình rồi lên tiếng “Sơ Tình ta hứa không ép hôn nàng đâu ta sẽ cho nàng thời gian để tiếp nhận tình cảm của ta mà.” 
Sơ Tình chần chừ một lúc rồi lên tiếng hỏi “Nếu tôi nhất quyết không đồng ý gả cho anh thì sao hả?” 
Yên Cảnh nghe vậy thì cong môi lên mỉm cười đầy bá đạo lên tiếng đáp “Ta nói nàng nghe cái này nha Sơ Tình, hồ tộc bọn ta có thể mê hoặc lòng thay đổi cả ký ức của con người nếu nàng nhất quyết không nguyện ý gả cho ta thì ta sẽ có cách làm cho nàng phải gật đầu cam tâm tình nguyện gả cho ta đấy.” 
Sơ Tình nghe vậy thì liền mắng trong lòng [Con hồ ly chết tiệt này bây giờ còn dám uy hiếp mình nữa, biết vậy hôm đó bà đây đã không lo chuyện bao đồng để lôi kiếp đánh chết anh luôn cho rồi.] 
Sơ Tình tính toán thiệt hơn cảm thấy mình không nên tiếp tục cứng rắn với con hồ ly này mà phải ngọt ngạo dụ dỗ hắn mới được, cô thầm toan tính trong lòng [Ngộ nhỡ hắn không vui mà dùng pháp thuật mê hoặc mình đến lúc đó mình chết cũng không biết tại sao nữa thì khổ.] 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-cua-cuu-vi-thien-ho/2852228/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.