Hơi thở của Sơ Tình yếu dần, mắt nàng từ từ khép lại một giọt nước mắt rơi xuống như tiếc nuối cho lễ thành thân giữa cô và Yên Cảnh vẫn còn chưa xong nhưng đời này đã mãi mãi bỏ lỡ nhau rồi.
Bàn tay của Sơ Tình rơi xuống Yên Cảnh đau đớn nắm lấy bàn tay nước mắt rơi xuống trên mặt như hoa như ngọc của anh.
“Không…đừng bỏ ta lại một mình mà Sơ Tình…không có nàng cuộc sống của ta làm gì còn ý nghĩa nữa.”
Yên Cảnh ôm lấy thi thể của Sơ Tình gào khóc trong vô vọng “Sơ Tình ta không để nàng chết được dù là diêm vương cũng không thể tranh giành mạng sống của nàng với ta được.”
Thủy Bích cảm thấy Sơ Tình chết đi thì rất hả dạ mà lên tiếng “Yên Cảnh bây giờ thì chàng yên tâm quay về làm Yêu chủ hồ tộc được rồi đó.”
Mắt của Yên Cảnh đổi sang màu đỏ như máu chàng đánh một đòn trí mạng về phía của Thủy Bích khiến cô ta nằm thôi thóp chờ tan biến.
Yên Cảnh biến phép lấy nội đan của mình ra anh nhìn Sơ Tình rồi lẩm bẩm “Sơ Tình nếu như không vì ta thì nàng đã không phải chết như thế này hôm nay dù hy sinh tính mạng của mình ta cũng phải cứu nàng cho bằng được.”
Thủy Bích thấy Yên Cảnh lấy nội đan ra thì liền kêu lên “Yên Cảnh ngươi điên rồi, ngươi là yêu hóa tiên nếu như không có nội đan thì dù là thân tiên cũng không thể giữ lại được mạng của ngươi đâu Yên Cảnh…hơn nữa trận pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-cua-cuu-vi-thien-ho/2852192/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.