"Trăm triệu hạt mưa rơi, không hạt nào rơi nhầm chỗ. Tất cả người ta từng gặp, không một người ngẫu nhiên, người đến bởi nợ đầy, người đi bởi duyên cạn, mọi thứ đều là duyên phận an bài, hà tất phải cưỡng cầu."
Trích (*)
Hôm nay là ngày lễ tri ân thầy cô, ngày nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11. Học sinh trong trường đã tập trung ra sân trường ngồi ngay ngắn thẳng hàng. Sau một hồi nghi thức chào cờ trang nghiêm, thầy dẫn chương trình giới thiệu sơ liệu một hồi thì cũng đến những tiết mục văn nghệ chào mừng.
Mở đầu là tiết mục đơn ca bài hát "Người thầy", cả hội trường chìm đắm trong cảm xúc. Tiết mục cuối cùng là của lớp 11D, tiết mục múa. Đông Anh mang trong người một cảm giác hồi hộp hơn cả lúc thi, vì cô biết Hoàng An đang có mặt và sẽ xem cô múa. Trong lòng phập phồng hồi hộp nhưng kèm theo đó cũng là chút vui mừng.
"Xin mời tiết mục của lớp 11D, tiết mục múa Bèo dạt mây trôi". Giọng của thầy dẫn chương trình vang lên rõ ràng.
Tiếng nhạc du dương vang lên, Đông Anh đứng một mình xoay lưng về phía khán đài. Bóng lưng của cô xinh đẹp đến mức các bạn học sinh vỗ tay khen ngợi không thôi.
"Bèo dạt, mây trôi, chốn xa xôi
Anh ơi, em vẫn đợi, bèo dạt".
Giọng hát vang lên da diết, động tác tay phối hợp đầy uyển chuyển, Đông Anh một tay cầm tấm váy lụa xoay một vòng rồi dừng lại. Cô nở một nụ cười thật xinh xắn, âm nhạc lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-con-tim/2779615/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.