Đông Anh nằm trên giường tâm trạng lên hẳn mấy tầng mây. Cô cảm giác khoảng cách với Hoàng An càng ngày càng rút ngắn hơn. Cô lại nhớ về những sự việc đã xảy ra, thêm cả chuyện ngồi cùng xe đưa cô về nhà lúc nãy. Đông Anh cười tít cả mắt.
"Cốc cốc".
Tiếng cửa phòng vang lên cắt ngang mạch suy nghĩ của Đông Anh, cô ngồi bật người dậy mở cửa phòng. Mẹ của cô, bà Kiều Vân đứng trước cửa phòng con gái, thấy con gái bước ra thì bà hỏi.
"Về trễ vậy con?"
"Dạ vừa xong là con về liền á mẹ!"
"Con đói không? Mẹ nấu gì cho con ăn!"
"Dạ thôi mẹ, mẹ ngủ đi. Con không đói mẹ ạ!"
"Chắc chưa?" Bà Kiều Vân hỏi lại.
"Dạ chắc, ủa mẹ, ba về nhà chưa?" Cô hỏi mẹ.
"À, về rồi. Sáng có đi học thì sang thưa ba một tiếng rồi đi nha con".
"Dạ, hôm nay làm lễ cả ngày nên ngày mai trường cho nghỉ á mẹ!"
"Vậy mai mẹ mua gì về nấu cả nhà cùng ăn nha". Bà vui vẻ nói.
"Dạ!"
"Ting!" âm thanh thông báo tin nhắn vang lên từ chiếc điện thoại được đặt trên giường của cô. Nghe thấy, Đông Anh liền thay đổi sắc mặt, bà Kiều Vân có thể nhìn ra sự hào hứng từ trong đôi mắt của cô. Bà mỉm cười rồi nói.
"Thôi mẹ đi ngủ, con gái ngủ sớm nha con!"
"Dạ mẹ!" Đông Anh cười cười nhìn mẹ đi về phòng.
Cô tức tốc đóng cửa phòng rồi kiểm tra điện thoại. Thấy tin nhắn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-con-tim/2779598/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.