Hôm sau Hoàng An lái xe đưa Miaki ra sân bay trở về Nhật Bản, khi chia tay cô đã nói.
"Em hi vọng anh sẽ không có điều gì hối tiếc cả."
"Sao em lại nói như vậy?"
"Có lẽ ranh giới của hai người bây giờ rất khó để nói đến chuyện sâu xa hơn. Nhưng ít nhất hai người cũng trở nên thoải mái hơn đi."
Hoàng An khó hiểu nhìn cô nàng, Miaki cười tươi rồi nói.
"Em biết Đông Anh chính mà cô gái cười xinh đẹp trong điện thoại của anh rồi. Yêu một người có rất nhiều cách, không phải cứ tránh mặt hay rời xa mới là yêu đâu."
Hoàng An cười cười, nếu yêu có nhiều cách thì những cách đó đều không dành cho họ.
"Em về nhé, có chuyện gì nhớ gọi cho em nhé!" Miaki vẫy tay tạm biệt anh rồi đi vào trong.
Anh đứng im lặng một hồi thì cũng quay về nhà. Cả nhà ba người họ đều ở nhà, anh đi vào có hơi lúng túng nhưng Đông Anh vui vẻ đi đến bên cạnh kéo tay anh vào.
"Anh vào đây đi!"
Hoàng An bất ngờ nhìn cô, cô kéo anh đến bên ông Thịnh rồi nói.
"Anh phụ ba xiên thịt vào que đi, ba làm chậm quá em đói rồi!"
Anh vẫn đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì cô đã chạy ra phòng khách ngồi xem phim mất rồi. Anh nhìn bà Vân ngồi gọt rau củ bên cạnh khó hiểu, bà Vân cũng khó hiểu mà nói.
"Dì cũng không biết, bỗng dưng con bé muốn ăn thịt nướng cùng cả nhà, lôi ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-con-tim/2779575/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.