Vẻ mặt Ân Dĩ Mặc, lấy tốc độ cực nhanh mà sa sầm xuống.
Không biết tốt xấu!
Thang máy vừa lúc mở ra, Ân Dĩ Mặc lập tức xoay người, một bước dài đã bước vào thang máy.
Mà Tô Thời Sơ cũng không đuổi theo vào, mãi cho đến khi cửa thang máy đóng lại, trên môi vẫn luôn duy trì nụ cười ôn nhu đúng tiêu chuẩn.
Ân Dĩ Mặc nghiến răng nghiến lợi, vừa vào văn phòng đã trưng ra vẻ mặt thối âm trầm.
Đúng lúc này, Lâm Hoài ôm văn kiện bước vào, nhìn thấy vẻ mặt nghiêm nghị u ám của Ân Dĩ Mặc, nhất thời hối hận vì đã bước vào lúc này.
“Lâm Hoài, cậu đánh giá khách quan về diện mạo của tôi một chút.”
Không nghĩ đến, bỗng nhiên Ân Dĩ Mặc sẽ hỏi hắn cái này, Lâm Hoài bỗng ngây người, thành thật trả lời: “Với diện mạo của Ân tổng anh, thì đó tuyệt đối là hormone biết đi, không có người phụ nữ nào mà không thích ngoại hình của anh cả.”
“Vậy Tô Thời Sơ có phải là phụ nữ hay không?”
Lâm Hoài kéo ra một nụ cười khô khốc, không dám trả lời tiếp nữa.
Tuy rằng anh ta không biết sáng sớm hôm nay đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà nhìn phản ứng của Ân tổng thì tám chín phần mười là ăn quả đắng ở chỗ của phu nhân, cũng chỉ có Tô Thời Sơ mới dám để Ân Dĩ Mặc chịu thiệt.
“Mấy ngày gần đây phu nhân đến ngày đèn đỏ, tâm trạng của phụ nữ trong những ngày này thường bất ổn thất thường. Ngài nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-cam-duc-co-vo-ngot-ngao/3650004/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.