Một buổi sáng trong lành, ánh nắng của mặt trời đã ló lên từ sớm. Bạc Nhiên như mọi khi, thức dậy rửa mặt thay đồ đi làm và Bạc Hạo thì vẫn đi học sớm như mọi khi.
TIỆM TẬP HOÁ SANG HIN.
Phía xa xa nào đó, một chiếc xe màu xám đậu trước cửa người bên trong xe chăm chú nhìn thẳng vào cô.
"Ôi mệt chết đi được..sếp từ khi nào lại rảnh quá vậy"
"Anh bớt nói đi để sếp nghe được thì..anh chết chắc"
Ân Tu Hinh mệt mõi dựa người về sau, sắc mặt nóng nực nhìn Nghị Doãn bức xúc nói.
Hôm nay, không biết tại sao sáng sớm ông sếp lạnh lùng khó tính của bọn họ gọi đến bảo không cần phải đến công ty sớm.... cứ nghĩ là sẽ được ngủ thêm một giấc ngon lành, ai mà ngờ hắn lại bảo hai người đi làm một việc thế này chứ.
"Này..này..đến rồi kìa, đó là chủ nhiệm của em trai cô ấy đúng không ?"
"Ừ..hình như vậy"
"Sao anh lại nói hình như chứ"
"Tôi chỉ biết tên chứ đâu có biết mặt..."
Bạc Nhiên đang chăm chú lau dọn quầy thu ngân, đột nhiên lại sựng người lại nhìn người phụ nữ trước mặt.
"Chào chị..chị cần mua gì ạ ?"
"À..không, tôi là chủ nhiệm của Bạc Hạo"
"Vâng..có chuyện gì sao ạ"
"Thật ra..số tiền học phí đã trễ hơn nữa tháng rồi, lớp dường như đã nộp đủ chỉ còn..."
"Tôi thật sự xin lỗi..ngày mai tôi sẽ đến đóng ngay"
Bạc Nhiên có hơi ngạc nhiên, Bạc Hạo chưa từng nói qua việc này nhưng cô đột nhiên nghĩ lại những lời mà Phó Thiếu Thần từng nói nên cũng hơi trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-bac-ti/150944/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.